Hãy nhanh tay truy cập cakhia tv trực tiếp trực tiếp bóng đá đá để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao hấp dẫn nhé.

Bạn có thể thành công bằng cách sao chép những gì người khác đang làm (ngay cả khi nó đã cũ) và làm tốt hơn những gì người khác đang làm, hoặc thậm chí bằng cách làm  điều gì đó mới mẻ và khác biệt. Điều này cũng áp dụng cho Inter Milan. Bất chấp nhiều thiếu sót, họ vẫn đứng ở vị trí thứ 4 tại Serie A, lọt vào  chung kết Coppa Italia và dẫn trước 2-0 sau trận  bán kết Champions League với AC Milan.

Điểm khác biệt đầu tiên bắt nguồn từ một chiến thuật cũ, cụ thể là việc đoàn quân của Simone Inzaghi chơi với hai tiền đạo chứ không phải một. Còn nét mới mẻ bắt nguồn từ việc Inter tận dụng tối đa quyền thay 5 người, cho phép thực hiện các quyền thay đổi từ các vị trí giống hệt nhau và đến cùng một lúc giữa các trận đấu.

Sử dụng cặp tiền đạo là phương pháp khá quen thuộc với bóng đá châu Âu qua nhiều năm. Tuy nhiên, hiện nay phương pháp đã dần lạc hậu, ít ra là đối với các đội bóng lớn. Chỉ một số ít các đội bóng Atletico Madrid và RB Leipzig còn sử dụng 2 tiền đạo giống Inter.

Hầu hết các CLB lớn thường có xu hướng chơi phòng ngự với 1 tiền đạo cắm cùng 2 cầu thủ chạy cánh chơi hai bên. Đôi khi, các CLB còn sử dụng những cầu thủ chạy cánh có xu hướng lùi vào trung lộ thay vì chuyền bóng. Vinicius Junior của Real Madrid – 1 cầu thủ thuận bàn chân phải chơi bên cánh đối diện – là một thí dụ tiêu biểu.

Xem Thêm:   Sự Nghiệp Đáng Ngưỡng Mộ Của Tiền Vệ Bruno Fernandes - Ngôi Sao Sáng Chói Của Serie A

Điều tương tự không chính xác với Inter. Họ có 4 tiền đạo – Lautaro Martinez, Romelu Lukaku, Joaquin Correa và Edin Dzeko. Sơ đồ chiến thuật được xây dựng xoay xung quanh sự kết hợp giữa họ, và các hậu vệ cánh sẽ có vai trò kéo dãn đội hình đối phương theo hướng thẳng đứng. Có hai tiền đạo ngay phía trên – trong khi hầu hết các đội khác chơi với 4 hậu vệ – tức là bạn đã khoá được hai trung vệ đối phương, từ đó tạo vào khoảng trống cho 1 cầu thủ lao lên ở tuyến tiền vệ.

Bàn thắng thứ hai của Inter vào lưới Milan trong trận bán kết chính là minh chứng rõ ràng nhất điều này: Dzeko cùng Martinez thực hiện các tình huống chạy vị trí nhằm buộc người dìu dắt họ là Fikayo Tomori cùng Simon Kjaer rời khỏi vị trí, tạo điều kiện cho Henrikh Mkhitaryan xâm nhập vào khoảng trống và lập công. Tất nhiên, Sandro Tonali có thể đã làm tốt hơn trong việc phong toả Mkhitaryan. Nhưng bóng đá là bộ môn giải trí có tỷ số không hề nhỏ, vì vậy các tiểu tiết cũng sẽ có ảnh hưởng cực lớn.

Dù chơi với sơ đồ 2 hay là 3 trung vệ, phần lớn các đội không quen thuộc với việc đối đầu với hàng thủ 2 người, do đó họ phải điều chỉnh chiến thuật. Nó không khó và vẫn có thể thực hiện được. Nhưng trong một trận đấu có độ cạnh tranh cao như bán kết Champions League, thời gian bạn dành để sẵn sàng cho việc điều chỉnh tương đương với khoảng thời gian bạn bỏ đi nhằm suy xét đến những thứ khác giúp CLB giành chiến thắng.

Xem Thêm:   Bảng ngọc Lee Tốc Chiến, tranh bị cực mạnh mùa mới

Có 1 vấn đề khác như tình huống của Inter: 4 tiền đạo của họ sẽ có những đặc điểm căn bản khác nhau. Lukaku cao to, khoẻ mạnh và thông minh. Dzeko cũng cao nhưng thấp hơn, nhỏ con hơn (anh đã 37 tuổi) có khả năng rê bóng cực tốt. Martinez cao lớn hơn, nhanh nhẹn hơn và là một cầu thủ chuyền bóng tài năng. Còn Correa là một con bài “tẩy “: 1 cầu thủ cao lớn nhưng có tài rê bóng điêu luyện của những cầu thủ cao to và tỏ ra vẻ cực kỳ khó lường. Bộ tứ tiền đạo đa năng sẽ giúp Inzaghi tha hồ “bày binh bố trận”, dựa theo chiến thuật và cơ hội thắng trận.

Tính đến hết trận thua Sassuolo, Inter đã chơi 49 trận mùa này. Số lần đá chính thức của 4 tiền đạo được phân chia đồng đều: Lautaro đá cánh nhiều nhất (39 trận), kế tiếp là Dzeko (30), Lukaku (17) và Correa (14). Họ không còn có thể thay thế cho nhau. Lautaro đá nhiều nhất bởi vì anh là cầu thủ xuất sắc nhất trong danh sách Vua phá lưới, và Lukaku đã bỏ lỡ một phần lớn mùa hè do chấn thương. Nhưng tất nhiên Inzaghi chọn cả 4 người. Bằng chứng nằm ở việc ông sử dụng quyền thay người cũng và phân phối số phút.

Inter đã chơi 34 trận ở giải VĐQG, và số lần thay người tổng cộng mà họ có là 170. Họ đã sử dụng 167 quyền thay người. Ngược lại, Manchester City cũng đã thi đấu 34 trận, nhưng họ mới thay 110 lần. Không có đúng hay là sai tại Inter; đó chỉ là một cách nhìn khác căn cứ trên điều không thích hợp với đội bóng của bạn.

Xem Thêm:   Số 19 có ý nghĩa gì? Tìm hiểu về ý nghĩa và tín ngưỡng của số 19

Điều kỳ lạ ở đây, Inter đều có xu hướng thay người giống hệt nhau. Inzaghi cũng sẽ thay 2 tiền đạo bằng 2 hậu vệ cánh, vị trí cũng có số thời gian được bố trí phù hợp với Federico Dimarco và Robin Gosens phía bên trái và Denzel Dumfries và Raoul Bellanova (hoặc Matteo Darmian lúc anh không đá trung vệ lệch phải) ở bên phải, sau một giờ rưỡi thi đấu.

Những lợi thế sau đây là hiển nhiên. Các hậu vệ đối phương sẽ phải đối mặt với những tiền đạo sung sức hơn, với những đặc điểm rất khác biệt trong nửa giờ cuối cùng. Hậu vệ cánh theo sơ đồ 3-5-2 của Inzaghi có lẽ là vị trí cần nhiều sức lực nhất và tất nhiên, chơi thoải mái suốt 60 phút sẽ đỡ mất sức hơn so với chơi trọn vẹn 90 phút. Inter không phải là một đội chơi pressing với cường độ cao. Nhưng thành thật mà nói, họ sẽ còn khó pressing hơn nếu hàng tiền đạo của họ phải thi đấu trong 90 phút.

Việc xoay tua ngay đầu trận cũng giúp các cầu thủ có động lực học. Bạn có thể bắt đầu trên băng ghế dự bị, nhưng nếu bạn là hậu vệ cánh hoặc tiền đạo, bạn phải biết ai chắc chắn sẽ rời sân. Các tiền đạo trẻ của Inter đã rời sân vận động trong 85% tổng số trận đấu. Đối với các hậu vệ cánh, con số trên là 78%. Tất nhiên, nó cũng giúp duy trì cho các cầu thủ trẻ có thể trạng tốt – điều rất cần thiết cho các cầu thủ trẻ, nhằm hạn chế rủi ro chấn thương.